Du Trí SVD
“… còn người thu
thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm
ngực vừa thưa rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin thương cót con là kẻ tội
lỗi." (Lc 18, 13).
Khi
mọi tư tưởng đã trở nên bế tắc, mọi lý lẽ bổng chốc vỡ vụn trước một sự thật
không thể trốn chạy, rằng mình là người tội lỗi nặng nề. Lúc mà cả lý trí và
con tim không còn có thể cáng đáng được nỗi đau và sự dằn vặt, người thu thuế
đã lê bước tìm về cùng Thiên Chúa.
Ông
bước đi thất thểu, mặt cúi gầm, lòng trĩu nặng và lặng lẽ tiến vào góc khuất
của đền thờ, nơi xa xa cung thánh. Tại đó, mắt ông cũng chẳng dám nhìn lên vì
hổ thẹn, lòng thì xao xuyến bồi hồi, tay run run đấm ngực, và miệng khó nhọc
thốt lên: