CẢM NGHIỆM MỤC VỤ HÈ 2013
Deacon D-Thạch SVD
Là giáo
dân của Giáo phận Phú Cường, cư dân của tỉnh Bình Phước, tỉnh nằm giáp biên giới
với Vương quốc Campuchia, tôi biết rằng giáo phận của mình có những giáo xứ nhỏ,
nghèo ở vùng biên giới. Nơi ấy cũng là nơi cư trú của nhiều đồng bào dân tộc
thiểu số.
Tuy vậy,
tôi chưa một lần đi về hướng ấy bởi trước nay tôi chỉ biết có một hướng là đi
xuống Sài Gòn. Chính vì lẽ đó, khi được phép tự do chọn điểm mục vụ hè, tôi đã
nghĩ ngay đến vùng đất vùng ven biên giới này. Có hai lý do cho sự chọn lựa
này.
Thứ nhất,
tôi muốn khám phá, tìm hiểu thêm về vùng đất quê hương của mình. Thứ hai, tôi
muốn trải nghiệm cuộc sống của một nhà truyền giáo nơi một vùng đất mới, nghèo
nàn, xa xôi, hẻo lánh.
Lúc đầu
tôi dự định xin về giúp tại Giáo xứ Lộc Thiện bởi tôi quen Cha xứ của giáo xứ ấy.
Nhưng rồi ngài thú thiệt là giáo xứ quá ít giáo dân, ít sinh hoạt, và lại có một
cộng đoàn các Soeur dòng Lasan giúp nữa, nên chắc không có nhiều cơ hội cho tôi
thực tập mục vụ. Vậy là ngài giới thiệu tôi qua giáo xứ Lộc Quang.
Giáo xứ
này rộng hơn. Có khoảng 2000 giáo dân với 40% là Người đồng bào, 30% việt kiều
Campuchia và 30% người Kinh. Cha xứ rất vui tiếp đón và tôi cũng được dẫn đi
vào một số Sốc của người Đồng bào. Nhưng rồi, tôi cũng chỉ ở đó được 2 ngày, rồi
lại được “chuyển nhượng” cho một một giáo xứ khác.
Đó là
Giáo xứ Phước An và dừng chân ở đây. Đây là một Giáo xứ non trẻ nhất trong giáo
phận, mới thành lập được 1 năm. Giáo dân rất ít, chỉ khoảng 500 nhân khẩu.
Vì Giáo
xứ đang chuẩn bị đại lễ 6 trong 1 (kỉ niệm 1 năm thành lập giáo xứ, làm phép
nhà nguyện, làm phép nhà xứ, cha xứ kỷ niệm 7 năm linh mục, ban bí tích thêm sức,
xưng tội rước lễ lần đầu) nên rất cần thầy giúp, thế là tôi được xin về đó.
Thánh Lễ dự kiến sẽ diễn ra vào 20/07. Tôi về đó chiều 11/07, nghĩa là chỉ còn
khoảng 9 ngày.
Tôi được
cha xứ giao cho nhiệm vụ dạy giáo lý cấp tốc, và tập những nghi thức cho các em,
và giúp lễ trong Đại Lễ đó. Thêm vào đó là dạy đàn, tập hát, giảng lễ cùng nhiều
công tác chuẩn bị khác. Đó được xem là 9 ngày hoạt động liên tục và mệt nhất và
cũng ý nghĩa nhất trong chuyến mục vụ của tôi. Thánh Lễ đã diễn ra một cách sốt
sắng và tốt đẹp.
Chẳng
may thay, sau Đại Lễ ấy là 2 đại tang của gia đình Cha Xứ. Trước hết là đám
tang bà Cô của ngài, rồi tiếp một tuần sau là đám tang của Ông Cố của Ngài. Tôi
lại có những chuyến đi về Bình Dương liên tục để viếng thăm, chia buồn, giúp đỡ
tang quyến và giúp lễ trong ngày lễ An Táng của Ông cố diễn ra vào thứ tư
07/08.
Một mùa
hè 3 giáo xứ, và dừng chân ở giáo xứ mà mình không dự tính trước, với những
công việc mà mình cũng không nghĩ trước. Lúc khởi hành tôi có những dự tính cho
riêng mình, nhưng quả thật chỉ có Chúa mới biết được nơi nào và việc nào là cần
thiết nhất cho tôi. Đó là cảm nghiệm đầu tiên trong chuyến mục vụ hè vừa rồi.
Cảm nghiệm
thứ hai là niềm tin, lòng phó thác và lòng can đảm của một cha xứ trẻ trong
công việc xây dựng nhà Chúa. Lúc ngài về nhận xứ cách đây một năm, Đức Cha dẫn
ngài ra một mảnh đất trống và nói với ngài: “Đây là giáo xứ của cha”. Ngài đã cảm
thấy hoảng sợ và không biết bắt đầu từ đâu.
Thế
nhưng, chỉ một năm với tinh thần phó thác, tin tưởng vào Chúa, ngài đã xây được
một nhà xứ và một nguyện đường nhỏ. Chúa đã cho tôi thấy Ngài có thể làm nên những
công trình kỳ diệu nếu con người biết tín thác vào Ngài.
Và
cuối cùng, tôi cũng mường tượng được thế nào là tổ chức và cách thức xây dựng một
giáo xứ truyền giáo từ khởi đầu. Hiểu được thế nào là “vạn sự khởi đầu nan”; hiểu
đôi chút về những khó khăn mà một nhà truyền giáo phải đối diện khi xây dựng một
giáo xứ.
<