Deacon Trần Niên, SVD
Nếu chứng kiến được cảnh tượng chiều thứ sáu tuần thánh trên đồi
Gôn Gô Tha, ta không khỏi bàng hoàng trước cảnh Đức Giê-su đã từ giã cuộc đời.
Người thầy đã ra đi, bỏ lại đằng sau những tiếng than khóc và buồn
phiền ai oán của những người thân, những tiếng khóc than của các chi em thành
Jêrusalem.
Thầy đã ra đi, các môn đệ rơi vào một tình trạng thê thảm: buồn
rầu, sợ hãi, chán nản, thất vọng. Lúc này cảnh vật xung quanh trở nên u ám,
bóng tối đã bao trùm địa cầu. Và lòng người trở nên tê tái u sầu.
Còn đâu niềm vui khi được ở bên người Thầy yêu dấu, cùng ăn, cùng
uống cùng chuyện vãn và những bài học làm người. Còn đâu niềm an ủi khi thấy
những người đói khát được ăn no, người bệnh tật được chữa lành, kẻ tội lỗi được
tha thứ, người chết được sống lại.
Còn đâu niềm hy vọng được ở bên hữu bên tả thầy khi chứng kiến sự
bành trướng của quỷ thần đang hoành hành khắp chốn.
Tất cả mọi hy vọng dường như đã bị nhấn chìm, mọi niềm vui đã tan
biến vào quá khứ. Giờ đây sự ác đã chiến thắng, sự dữ đã thống trị. Cả một bầu
trời tang tóc phủ trùm trên những con người tin theo Chúa.
Hơn ai hết, tâm hồn các tông đồ như đã chết. Niềm tin yêu hy vọng
của các ngài như cùng bị chôn vùi trong nấm mộ với người Thầy yêu quý của mình.
Cuộc đời theo Chúa của các tông đồ tưởng chừng như phải chấm hết từ đây, mọi
hoạt động phải gác lại dành chỗ cho những u sầu lo sợ.
Giữa lúc ấy, Chúa sống lại khải hoàn.
Chính sự Phục Sinh của Chúa Giêsu đã khiến cuộc đời các tông đồ
thay đổi tận gốc rễ. Cuộc đời của các ngài đã sang trang trong niềm vui và hy
vọng, các ngài đã trở nên những con người mới hoàn toàn. Chúa đã sống lại, và
chính khi tảng đá lấp cửa mộ tung ra cũng là lúc tâm hồn các ngài thoát khỏi
màn đêm vây phủ.
Khi gặp được Chúa Phục Sinh, tâm hồn các ngài bừng lên sức sống
mới. Niềm vui của các ngài mở toang ra, các ngài như người đã chết nay sống
lại. Chúa Giêsu đã Phục Sinh tâm hồn các ngài.
Ơn Phục Sinh đã được ban cho các ngài. Từ những con người nhát
đảm, sợ hãi đã trở thành mạnh dạn. Sự yếu đuối đã trở nên mạnh mẽ và kiên
cường. Sự thất vọng đã biến thành hy vọng. Nỗi sầu khổ đã biến thành niềm vui
chứa chan.
Trước đây các ông sợ hãi chạy trốn các nhà
cầm quyền đạo đời, thì nay các ông hiên ngang ra vào công đường để rao giảng về
Đức Kitô Phục Sinh. Các ông can đảm chấp nhận bắt bớ, chấp nhận đòn vọt và bao
nhiêu thử thách khác để làm chứng rằng Đức Giêsu đã Phục Sinh.
Trước đây các ông là những người nhỏ nhen,
ham danh ham lợi, ghen tị với nhau về chỗ ngồi trên dưới, thì nay các ông quên
bản thân mình để chỉ sống và chết cho Đấng Phục Sinh, đồng thời cũng sống và
chết cho anh chị em mình.
Trước đây, các tông đồ là những người tham
sống sợ chết, trốn chui trốn lũi trong phòng kín, thậm chí có ít kẻ đã buông
xuôi bỏ cuộc thì nay sức mạnh của Chúa phục sinh đã qui tụ các ông trong sức
mạnh của người ra đi. Các ông sẵn sàng lên đường,
đến bất cứ chỗ nào Chúa muốn, nói bất cứ điều gì Chúa sai bảo.
Vâng, Chúa đã sống lại và đã biến đổi tận căn
con người của các tông đồ. Về phần mình, thế hệ của chúng ta ngày hôm nay không
được diễm phúc chứng kiến Chúa Phục Sinh như các tông đồ xưa, nhưng chúng ta
tin lời rao giảng của các Ngài vì các Ngài là những chứng nhân trung thực bởi
các Ngài đã dám hy sinh mạng sống để làm chứng cho sự thật ấy.
Tuy nhiên, tin vào sự Phục Sinh không phải
chỉ là chấp nhận trong trí khôn một chân lý, một sự kiện đã xảy ra trong lịch
sử, nhưng còn là để sự phục sinh của Chúa biến đổi cuộc đời mình, chấp nhận để
Người đưa mình ra khỏi những nấm mồ ích kỷ, lòng hận thù, gian tham và biết bao
thói hư tật xấu của kiếp người.
Bao lâu chúng ta còn cố tình sống ù lì trong
những “nấm mồ” của thiếu tình thương, thiếu bác ái và tha thứ, thì bấy lâu
chúng ta chưa thật sự tin vào sự Phục Sinh của Người.
Và bao lâu chúng ta chưa thực sự đặt niềm tin
vào sức mạnh biến đổi nơi Chúa, thì bấy lâu cảnh tượng buồn sầu u ám của chiều
thứ sáu ngày nào vẫn đang chiếm giữ, thế lực của bóng tối vẫn còn bao vây và
chế ngự tâm hồn và thân xác ta.
Để đón nhận được ơn Phục Sinh và để ơn ấy
biến đổi tâm hồn, ta phải cộng tác với Chúa: tẩy trừ mọi yếu tố của con người
cũ, đánh đuổi lực lượng sự chết ra khỏi tâm hồn ta, dẫu biết rằng đấy là một
cuộc chiến đấu sẽ khốc liệt với chính bản thân mình.
Nhưng với ơn Chúa Phục Sinh trợ lực, chắc
chắn ta sẽ toàn thắng. Như có lời chép trong thư gửi tín hữu Rôma: Được dìm vào
trong cái chết của Đức Ki-tô, chúng ta cùng được mai táng với Người.
Bởi thế, cũng như Người đã
được sống lại từ cõi chết nhờ quyền năng vinh hiển của Chúa Cha, thì chúng ta
cũng được sống một đời sống mới, một đời sống hạnh phúc bất diệt.
◊
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét