25 thg 12, 2011

Đại Lễ Giáng Sinh

“Một trẻ sơ sinh bọc tã,
nằm trong máng cỏ”
Chúng con chờ đợi siêu nhân,
Chúa ban đứa bé như phần quà thương.
Chúng con mong đợi quân vương,
Chúa thương gửi đến bạn đường dễ yêu.
Chúng con trông ngóng thật nhiều,
Một người báo oán những điều bất ưng.
Chúa ban một kẻ nai lưng,
Chịu đòn chịu vọt roi thừng héo hon.

Chúng con tựa miếng mồi ngon,
Của thù của hận chẳng còn nói sao.
Chúa thương nhân thế dường bao,
Sẵn sàng gửi đến dạt dào: TÌNH YÊU.
Chúng con sợ hãi sớm chiều,
Nằm trong nanh vuốt hắt hiu cõi lòng
NIỀM VUI ai nấy ước mong,
Chính Ngài mang đến thỏa lòng muôn dân.
Ngài là ÁNH SÁNG rất cần,
Mỗi khi thù hận bạo quân vô ngần.
Tìm Ngài là những hiền nhân,
Mang theo quà tặng từng phần đẹp thay.
Chính Ngài tặng lại ai hay,
Họ là người nhận, phúc đầy hân hoan.
Tìm Ngài cũng có muôn vàn,
Quyền uy khanh tướng hiên ngang ngẫng đầu.
Chính Ngài, em bé, ngờ đâu,
Họ bèn kinh ngạc bái sâu lạy thờ.
Những ai công lý ước mơ,
Hòa bình tìm kiếm chỉ mờ mắt thôi.
Hiền nhân, nào hãy đắp bồi,
Cùng nhau chào đón chính Ngôi sao đường.
Ngài là ánh sáng yêu thương,
Chính là ĐỨA BÉ muôn phương trông chờ.

“Prier”  (Võ Tá Đề svd chuyển ngữ )

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét