15 thg 4, 2013

Tại sao tôi phải tha thứ?


JosefTháiHưng SVD
 Mùa Chay, mùa của sự ăn ăn thống hối. Xin Chúa thứ tha những lỗi lẫm. Trong tâm tình đó, tôi theo bước Học Viện đến với tu viện Phanxicô, để dành chút thời gian, nhìn lại con người mình đối với Chúa, với anh em, theo gợi ý của cha giảng phòng:
Tại sao tôi phải tha thứ? Và tại sao tôi không thể tha thứ?
Trong mối tương giao giữa người với người, không tránh khỏi những lúc xung đột. Khi có một hành động không hay cho người khác, dù cố ý hay vô ý, điều người phạm lỗi mong chờ nhất là một hành động, một cử chỉ tha thứ từ người bị phạm lỗi.
Tôi đã gần 15 năm sống trong đời sống tập thể. Trong mỗi môi trường khác nhau thì có những sự xung đột khác nhau và cách giải quyết cũng khác nhau.
Thời nội trú, điển hình của sự xung đột là “cá lớn nuốt cá bé”, chỉ một xích mích nhỏ anh em sẵn sang lao vào ăn thua đủ với nhau, lớp lớn dằn mặt lớp bé. Mỗi lần xung đột là mỗi lần gieo vào lòng anh em sự hận thù không thể hàn gắn.
Sự tha thứ là điều gì đó xa xỉ ở nơi đây. Bước vào cộng đoàn dòng tu, tinh thần cộng đoàn không cho phép anh em giải quyết mâu thuẫn bằng “nắm đấm”, đòi hỏi mỗi người phải tự kiếm chế bản thân, “chịu đựng lẫn nhau và tha thứ cho nhau”. Nên cộng đoàn tu trì rất cần những buổi tĩnh tâm để giải tỏa những uất ức trong lòng.
Trải qua những biến cố trong cuộc đời, tôi may mắn không xung đột với ai đến nỗi phải gây thù chuốc oán, có chăng là những xích mích nhỏ, đến rồi lại đi. Tôi thầm cám ơn Chúa vì điều đó.

Chính những năm tháng trong môi trường tập thể giúp tôi cảm nghiệm được ý nghĩa của sự tha thứ và được chứng kiến nhiều cử chỉ tha thứ rất đẹp.
Một trường hợp điển hình mà tôi được chứng kiến: thay vì nuôi hận, tìm cách minh oan, người anh em đó đã nhận hết trách nhiệm về mình, để người vu khống được sống bình an, không bị liên lụy.
Tôi tự hỏi, nếu là mình tôi có làm được như vậy không? Bởi bản thân tôi chưa đối diện với những tình huống như vậy.
Kết thúc ngày tĩnh tâm, trong lòng tôi vẫn con thao thức về sự tha thứ. Một người môn đệ Chúa thì không thể không có sự tha thứ.
Chính Chúa đã làm gương khi trên thập giá Ngài đã thứ tha cho những kẻ giết mình. Chỉ có tha thứ mới thể hiện được tình yêu thương mà cộng đoàn thường cầu nguyện vào thứ ba hằng tuần.
Suy nghĩ  về sự tha thứ giúp tôi tập chấp nhận những người anh em mà xưa nay tôi vẫn có ác cảm.

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét